Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam
phản bác bản Phúc tŕnh của Phái đoàn Hà Nội
QUÊ MẸ
–11.11.2014
GENÈVE - Phái
đoàn Hà Nội do Thứ trưởng Kế hoạch và Đầu tư
Nguyễn Chí Dũng
dẫn đầu 18 người đại diện các Bộ Ngoại giao, Giáo dục, Tư pháp, Vụ
Nhân quyền thuộc Bộ Công an, Ủy ban Dân tộc, v.v… đến Genève phúc
tŕnh về việc thực thi
Công ước Quốc tế
về Kinh tế, Xă hội, Văn hóa
trước Ủy ban LHQ về các quyền Kinh tế, Xă hội và Văn hóa (CESCR) vào
chiều ngày 10-11-2014, tại khoá họp lần thứ 53 của Ủy ban CESCR diễn
ra từ ngày 10 đến 28-11-2014 để xem xét một số quốc gia.
Nhân dịp này, ông
Vơ Văn Ái,
Chủ tịch Ủy ban Bảo
vệ Quyền Làm Người Việt Nam (VCHR),
và bà Penelope
Faulkner, Phó chủ tịch đă lên
tiếng phản bác những điều dối gạt trong bản Phúc tŕnh của Hà Nội.
Đồng thời ông Ái cung cấp bản
Báo cáo chung,
36 trang, được Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam (VCHR) và Liên
Đoàn Quốc tế Nhân quyền (FIDH) thực hiện như một Phản phúc tŕnh,
mang tựa đề “Việt
Nam vi phạm các Quyền Kinh tế, Xă hội và Văn hóa”
(xin
bấm vào đây để đọc bản Việt dịch).
Đây là bản Báo cáo duy nhất của người Việt đệ nạp LHQ trong kỳ họp
này, và đă được Trang Nhà LHQ công bố cho các chuyên gia LHQ và mọi
người tham khảo, song song với bản Phúc tŕnh của Hà Nội.
Nhiều chuyên gia
LHQ đă sử dụng các chứng cứ, tự liệu, phân tích và tố giác trong bản
Báo cáo chung
của hai tổ chức Phi Chính phủ VCHR và FIDH trong cuộc chất vấn Phái
đoàn Hà Nội qua nhiều giờ đồng hồ để đặt vấn đề.
Báo cáo chung cung cấp cho các chuyên gia LHQ
những sự thật hiển nhiên, đồng thời phân tích những vi phạm trầm
trọng các quyền Kinh tế, Xă hội và Văn hóa. Dù Việt Nam kư kết tham
gia Công ước nói trên từ năm 1982, thế nhưng Việt Nam đă chậm trễ
phúc tŕnh định kỳ kể từ năm 1993.
Ông Vơ Văn Ái phát biểu trước Ủy ban CESCR rằng :
“Công ước Quốc tế
về các Quyền Kinh tế, Xă hội và Văn hóa là một trong những cột trụ
chống đỡ cho việc bảo vệ nhân quyền quốc tế. Việt Nam đă chậm trễ
phúc tŕnh đến 21 năm, mà bản phúc tŕnh hôm nay đầy những lời lẽ
cường điệu cho thấy nhà cầm quyền chẳng quan tâm ǵ đến các quyền
Kinh tế, Xă hội và Văn hóa của người dân, đặc biệt những người dân ở
vào thế yếu như phụ nữ, thiếu nhi, dân tộc thiểu số và những người
nghèo ở nông thôn và thành thị - chẳng hề có những cơ cấu bảo vệ các
quyền này và cũng chẳng có biện pháp khôi phục. Những nhà bảo vệ
nhân quyền nào tố giác sự vi phạm các quyền này đều bị sách nhiễu
hay bắt giam”.
Bản
Báo cáo chung
của Ủy ban Bảo vệ
Quyền Làm Người Việt Nam và
Liên Đoàn Quốc tế
Nhân quyền báo động hố chênh lệch
giàu nghèo cùng những bất b́nh đẳng xă hội. Thập niên 1980, với
chính sách “đổi mới”
Việt Nam chuyển sang nền kinh tế thị trường, đất nước được thay đổi
nhanh chóng, đặc biệt trên phương diện kinh tế. Tuy nhiên nên kinh
tế tự do dưới sự kiểm soát của chế độc độc đảng đưa tới những bất
b́nh đẳng giữa thượng tầng lănh đạo và khối quần chúng đông đảo.
Hiện tại ở Việt Nam có những đại phú gia (những người thủ đắc trên
30 triệu Mỹ kim), trong khi ấy 1 trên 5 người Việt Nam sống dưới
ngưỡng nghèo đói, và 8% dân chúng sống trong t́nh trạng cực kỳ nghèo
đói. Hàng triệu dân sống trên ngưỡng nghèo đói chút đỉnh nhưng dễ
trở nên yếu thế trước bất cứ dao động nào.
Bất b́nh đẳng xă hội không riêng trên phương diện
lợi tức thu nhập, mà c̣n đến từ sự phân biệt đối xử tùy theo ư kiến
chính trị, tôn giáo hay dân tộc thiểu số. Bản báo cáo nghiên cứu của
Ngân hàng Thế giới
cho thấy những ai không có liên hệ tốt với Dảng Cộng sản sẽ không
được b́nh đẳng trong việc chăm sóc sức khỏe, giáo dục, kiếm công ăn
việc làm hoặc thủ đắc đất đai.
Việc Nhà nước cưỡng chiếm đất đai cho các công
tŕnh xây dựng phát triển, cũng là món mồi béo bở cho các viên chức
tham nhũng hay lạm quyền khiến cho hàng trăm ngh́n nông dân sống
cảnh không nhà, và gây ra nhiều nạn bạo hành tại Văn Giang, Vũ Ban,
Cồn Dầu, Dương Nội và nhiều nơi khác. Tại các công xưởng, xí nghiệp
bóc lột nhân công với giá lương rẻ mạt dẫn tới nhiều cuộc đ́nh công,
thế mà Tổng Liên đoàn
Lao động chẳng có động thái ǵ bênh
vực cho quyền công nhân. Thiếu nhi lao động là chuyện phổ biến. Bản
Báo cáo chung cho biết Thông tư số 11 ban hành năm 2013 cho phép trẻ
em lứa tuổi 13 đến 15 được phép “lao động nhẹ”.
Những công nhân nào tố cáo sự lạm quyền sẽ bị
sách nhiễu, đe dọa, bỏ tù.
Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt
Nam và
Liên Đoàn Quốc tế Nhân quyền
đưa ra bản tổng kết các bloggers, dân oan, nhà hoạt động công đoàn,
nhà bảo vệ nhân quyền, thành viên các tôn giáo bị giam tù chỉ v́ họ
đ̣i hỏi các qyền kinh tế, xă hội và văn hóa. Chỉ riêng một phiên ṭa
xử vào tháng giêng năm 2013, đă có 22 người hoạt động môi trường bị
kết án “lật đổ chính quyền” và lănh những án tù từ 10 năm đến chung
thân. 7 người Hmong ở Tuyên Quang bị bắt bỏ tù vào tháng 3 năm 2014
chỉ v́ sống theo đức tin của họ. Đa số những người này bị kết án
dưới các điều luật mơ hồ chiếu theo Bộ Luật H́nh sự như
“lợi dụng tự do dân chủ”
hay “tuyên truyền chống
phá Nhà nước” hoàn toàn trái chống
với Công ước Quốc tế về các Quyền Kinh tế, Xă hội và Văn hóa.
Khi đệ nạp cho Ủy ban CESCR, bản
Báo cáo chung
của hai tổ chức Ủy
ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam
và Liên Đoàn Quốc tế
Nhân quyền, ông Vơ Văn Ái tố giác
Việt Nam dùng luật pháp như công cụ đàn áp nhân quyền để năm giữ
quyền kiểm soát chính trị. Ông đưa ra một chuỗi luật pháp như Luật
Công đoàn, Luật Xuất bản, Luật Điện ảnh, Luật Di sản văn hóa, Nghị
định 97 về Nghiên cứu khoa học, Nghị định 72 về Internet, Nghị định
92 về Tôn giáo, cùng một số quy định hạn chế văn hóa, tâm linh và
sinh hoạt tôn giáo. Ông Ái nói
“Phúc tŕnh định kỳ của Việt Nam
đưa ra một chuỗi quy định, luật pháp, nhưng chẳng hề thông tin về
nội dung cùng sự áp dụng hay thực thi các quyền. 32 năm sau khi Việt
Nam tham gia kư kết Công ước Quốc tế về các Quyền Kinh tế, Xă hội và
Văn hóa, người công dân Việt Nam vẫn không được thụ hưởng các quyền
cơ bản”.
Ông Ái cũng tố cáo sự kiểm duyệt của Nhà nước tỏa
khắp trên mọi lĩnh vực. Ông nêu một trường hợp xẩy ra gần đây về
việc dịch và xuất bản cuốn sách nói về cuộc đời của điệp viên và cựu
kư giả báo Time
Phạm Xuân Ẩn,
“The Spy who loved us”
của tác giả Mỹ
Thomas A. Bass đă bị kiểm duyệt
cắt bỏ 444 chỗ, mặc dù hợp đồng kư kết không cho phép. Kiểm duyệt
Internet cũng được thực hiện qua nhiều Trang nhà hay Blogs.
Ông Ái cũng nêu qua bản Báo cáo chung về môn dạy
lịch sử. Chỉ có một sách giáo khoa về môn sử do nhà nước ấn hành.
Sách này không những bóp méo lịch sử, mà c̣n sử dụng cho mục tiêu
tuyên truyền và giáo dục sự thù hận cho học sinh. Nhiều vị hàn lâm
hay thầy giáo tại Việt Nam đă tố cáo sự “chính trị hóa lịch sử” này
và kêu gọi sử dụng nhiều nguồn sử liệu khác nhau để học sinh có tinh
thần phê phán và ḥa đồng với thế giới trong việc tôn trọng nhân
quyền.
Bản
Báo cáo chung
của hai tổ chức Ủy
ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam
và Liên Đoàn Quốc tế
Nhân quyền đă đưa ra
37 Khuyến cáo
cho sự cải thiện tại Việt Nam trên các lĩnh vực mậu dịch, kinh doanh
và nhân quyền ; quyền công đoàn ; quyền y tế và giáo dục ; phân biệt
đối xử ; quyền đất đai ; tự do ngôn luận và quyền văn hóa ; nền độc
lập tư pháp ; và tham gia kư kết các Công ước LHQ.
Bà
Penelope Faulkner,
Phó chủ tịch Ủy ban
Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam
cũng đă phát biểu phê phán các điểm hồi đáp sai lạc của Phái đoàn Hà
Nội trước Ủy ban CESCR.
Trở lại trang chính
Mạng
Lưới Nhân Quyền Việt Nam
[Trang
nhà] [Về MLNQ]
[Luật Nhân Quyềnn]
[Tài liệu] [Tin
nhân quyền] [Diễn
đàn] [Tham gia]
[Tải xuống] [Liên
kết] |