Kiến nghị khẩn cấp của dân oan Việt Nam gửi giới truyền thông và đồng bào Việt Nam hải ngoại "Về nghị định quái thai: đàn áp, khủng bố dân oan đi khiếu kiện nhằm giết chết dân oan trong bàn tay tội ác của lũ bạo chúa - ác ôn - cướp ngày"
Kính gửi: Cùng là người Việt, máu đỏ da vàng, nhưng lại sống ở hai thể chế chính trị- xă hội khác nhau. Người vượt biển ra đi đă hưởng tự do, độc lập. Kẻ chiến thắng ở lại mà đời sống không bằng con sâu cái kiến. Thay mặt toàn dân oan cả nước, chúng tôi xin mạn phép hỏi 3 triệu Kiều Bào Việt Nam ta và tất cả những người có lương tri trong và ngoài nước: 1. Có nơi nào trên thế giới mà ngàn vạn dân oan ở 64 tỉnh thành cả nước lại bị bọn độc tá - lang sói - bạo chúa - ác ôn - cướp ngày (đội lốt Đảng, giả danh cách mạng và Nhà nước) cướp đi tất cả mọi quyền sống sơ đẳng không? 2. Có nơi nào trên thế giới mà lănh đạo tối cao lại độc ác - vô trách nhiệm - chai ĺ - trơ trẽn - bẩn thỉu - dối trá - vô liêm xỉ như ở Việt Nam không? 3. Có nơi nào trên thế giới mà dân oan khiếu kiện triền miên hết đời cha đến đời con, chôn vùi tuổi trẻ, vứt bỏ tuổi già... như con thiêu thân lao vào cuộc trường chinh khiếu kiện đến khuynh gia bại sản, phải sống cảnh ăn mày, ăn xin: Bữa cơm, bữa cháo, gốc cây vỉa hè, màn trời chiếu đất như ở Việt Nam không? Chắc chắn giữa thời đại tin học điện tử văn minh và phát triển này không một người dân nào trên thế giới phải chịu cảnh một cổ mấy tṛng như dân oan Việt Nam. Tất cả do chính thể độc tài dốt nát gây ra. Vậy mà c̣n bị vu oan giá hoạ, bị nhà cầm quyền khép tội: "Làm rối loạn an ninh trật tự - chống người thi hành công vụ - xúi giục - kích động - quấy rầy lănh đạo..." Chưa đủ c̣n tự tiện cho ra đời cái gọi là: "Biện pháp bảo vệ an ninh trật tự nơi công cộng" với nội dung sặc mùi phản động như sau: Nghiêm cấm trương cờ, biểu ngữ, hô khẩu hiệu, rước ảnh lănh tụ, mít tinh, biểu t́nh trước trụ sở, cơ quan và nhà riêng lănh đạo cao cấp"... Biện pháp này thực chất chỉ là tṛ bịp bợm, thách đố dư luận trong và ngoài nước, nhằm bịt miệng dân oan. Trói tay, chặt chân dân, cấm ngặt dân không được đến cửa quan cầu cứu kêu oan, trong khi toà án th́ đ́nh trệ, lănh đạo th́ hư đốn. Thật là một nhà nước độc tài cộng sản, độc ác hơn vạn lần độc tài phát xít, c̣n lănh tụ cộng sản ngàn lần khát máu hơn tên phát xít Hít Le. Ngàn vạn dân oan vô tội bị bọn Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Phan văn Khải, Trần Đức Lương, Lê Khả Phiêu, Trương Tấn Sang, Nguyen Tấn Dũng, Phạm Gia Khiêm v.v đục khoét, vơ vét, cướp trắng mọi đất đai, nhà cửa, ruộng vườn và quyền sống... Xét suy từ cổ chí kim, chưa thời nào quan tham nhiều như thời cộng sản, cũng v́ thế chưa thời nào dân oan nhiều như thời cộng sản. Nỗi tang tóc thê lương từ triều đại phong kiến gây ra cho cha con Thuư Kiều vẫn c̣n vang vọng tận hôm nay: Nỗi oan dạy đất, án ngờ loà mây. Thật là kêu trời trời cao - kêu đất đất dầy - kêu Đảng đảng im - kêu Nhà nước, Pháp luật th́ bặt vô âm tín. Báo Pháp luật Thành phố Hồ Chí minh ngày 25-8 đưa tin: "Trước t́nh trạng khiếu kiện đông người tại trụ sở và nhà riêng của các cán bộ lănh đạo cao cấp, Ông Tráng A Pao,Chủ tịch Hội đồng dân tộc - phát biểu: 'Không nơi nào trên thế giới cho phép dân chúng tụ tập gây ồn ào như vậy'". Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn Yểu hùa theo: "Đó là phạm pháp, chí ít cũng vi phạm luật lệ giao thông, chưa kể việc xâm phạm đến cuộc sống riêng tư của người khác". Tiếp đó Trung tướng Lê Thế Tiệm (thứ trưởng Bộ Công an) yêu cầu phải có một Nghị định điều chỉnh những hành vi này. Chỉ riêng ông Trần Thế Vượng (Phó Chủ nhiệm ủy ban Pháp luật của Quốc hội) là tỏ vẻ băn khoăn: "Làm thế sao được, những điều cấm trong nghị định này liên quan đến các quyền cơ bản của công dân đă được hiến pháp quy định rồi, từ quyền hôị họp, đến mít tinh, biểu t́nh... Hơn nữa theo pháp luật đă ban hành, th́ tất cả những vấn đề thuộc về quyền lợi và nghĩa vụ cơ bản của công dân phải được đạo luật Quốc hội quy định. Việc bắt người, khám xét, cũng như cấm quay phim, chụp ảnh quy định trong nghị định này là vượt quá thẩm quyền"... Vậy mà ông Nguyễn Văn An vẫn bỏ qua nỗi băn khoăn ấy của cán bộ dưới quyền để kết luận: "Có thể ra một nghị định nhưng nên 'bó hẹp' phạm vi điều chỉnh lại, chỉ nên gọi là 'một số biện pháp đảm bảo trật tự công cộng'". Toàn dân oan trên 64 tỉnh thành của cả nước xin hỏi ông Nguyễn Văn Yểu - với cương vị 10 năm ngồi ghế Phó Chủ tịch Quốc hội ông đă giải quyết được ǵ cho dân? Trong số hàng ngàn, hàng vạn các vụ án oan sai ông đă tháo gỡ được mấy vụ? Tại sao không chịu giải quyết dứt điểm mà cố t́nh để tồn đọng hết năm này qua năm khác, khiến các vụ oan sai ngày một chồng chất? Tại sao cố t́nh xô đẩy dân oan phải sống cảnh đoạ đầy, ăn mày, ăn xin, dở mếu, dở khóc nơi gốc cây, vỉa hè, màn trời chiếu đất? Ông làm phó chủ tịch như vậy có xứng đáng không? Hay ông đă tự thay đổi chức vụ, trở thành... chó chủ tịch chuyên sủa gâu gâu xua đuổi dân oan, canh nhà cho bè lũ lănh đạo dốt nát chuyên quyền - vốn đă bị cả 81 triệu người dân Việt Nam đồng ḷng lên án, phỉ nhổ? Chết không có đất chôn v́ toàn thể nhân dân Việt Nam anh hùng - vốn đă nh́n rơ bộ mặt thật đểu cáng của chúng - thề cùng nhau, nếu không cùng cụ Hoàng Minh Chính xô đổ cái chính thể này th́ cũng đái sập mộ, nát xương khi chúng chết. Tiếp theo xin hỏi ông Lê Thế Tiệm - Trung tướng, Thứ trưởng Bộ Công an, người am hiểu luật pháp hơn ai hết. Được dân giao trọng trách ǵn giữ an ninh và bảo vệ quyền sống cho dân, sao ông lạm dụng ḷng tin của dân, vào hùa với Đảng, đưa ra nghị định quái đản này, dẫm lên hiến pháp và pháp luật nhà nước Việt Nam nhằm dẫm nát bao cảnh khổ của dân oan? Phải chăng ông là hiện thân của tên tướng độc tài Pinôchê ở thế kỷ 21 đă bị loài người lên án phỉ nhổ? Tên tội phạm bị lọt lưới trong đường dây xă hội đen Năm Cam mà dân chưa kịp bắt, chưa kịp chôn? Chính ông đă chỉ đạo quân của ông biến thành một lũ giặc, c̣n ông là tướng cướp:Ăn cơm dân, mặc áo dân, nhưng lại phản dân" - bằng chứng là ngày 28/8/2003 từ 8h3' đến 10h chúng tôi đến Toà án nhân dân tối cao để đưa đơn, bị thị Tuyết (pḥng tiếp dân) bác đơn, c̣n xấc láo, đe nạt "Tôi bảo thế nào th́ các người phải làm theo như thế chứ? C̣n cố t́nh nhét đơn vào đây làm ǵ? Đi đi." Thái độ hách dịch cửa quyền của thị khiến dân oan chúng tôi không chịu nổi, phải lên tiếng phản đối: - Chả lẽ đây không phải toà án tối cao của nhân dân chúng tôi sao? Chị là người tiếp dân sao lại cố t́nh không nhận đơn của dân? Chúng tôi đến toà án của chúng tôi, chứ có đến toà nhà của chị đâu? Sao chưa nghe tŕnh bày giải thích chị đă tỏ thái độ phách lối, coi thường, án ngữ người dân chúng tôi thế? Ngay lập tức chúng tôi bị một tên "xă hội đen" trong lực lượng Công an đến quát nạt, xô đẩy,đe nẹt. Sợ chưa đủ hiệu lực chúng c̣n gọi lực lượng công an phường và 113 tới bắt chúng tôi. Khi chúng tôi đồng thanh tố cáo hắn vi phạm tư cách cán bộ công an trước đồng nghiệp của hắn, hắn liền lột phăng bộ trang phục trên người ra để xông vào xô đẩy đàn áp chúng tôi, đặc biệt là hai mẹ con chị Phạm thị Lộc (tỉnh Bắc Giang) như những tên du thủ du thực ngoài đời, bất chấp sự có mặt của đông đủ đồng bào và đồng nghiệp của chúng. Tiếp theo là vụ 3 công an Mai Xuân Thưởng mặc thường phục xông vào đàn áp, đánh đập dă man cô Hồ Thị Bích Hương (Nghệ An) vào 10h sáng ngày 01/9/2003 có đầy đủ dân oan Việt Nam chứng kiến. Gần đây nhất là chiều 29-10- 2005, một người dân ở Gia Lâm đưa đơn khiếu kiện tại số 1 vườn hoa Mai Xuân Thưởng bị các ông đánh đập hành hung đến ngất xỉu phải đưa vào bệnh viện sanh pôn - Hà Nội, đến giờ phút này (4-11-2005 c̣n trong t́nh trạng hôn mê, chưa ra khỏi pḥng hồi sức). Vụ công an liên tiếp xua đuổi, thu giữ đồ đạc của bà con trong thời gian gần đây (chỉ từ 25 tháng 10 đến 3-11-2005), xảy ra năm vụ cướp bóc liên tiếp gây náo loạn cả vườn hoa Mai Xuân Thưởng, và khu vực Thuỵ Khuê Quán Thánh - Tây Hồ. Bao nhiêu phế liệu bà con nhặt được đều bị thu giữ, Xoong nồi nấu ăn cũng bị cướp, chăn màn bà con Hà Nội thương t́nh đem đến cho cũng bị tịch thu trắng. Bà Đồng thị Khá (An Giang) c̣n bị cướp 180,000 đồng là số tiền bà con họ mạc thương t́nh cứu giúp, đến nay vẫn chưa chịu giả v.v và v.v.. Vậy xin hỏi ông Lê Thế Tiệm: Đây có phải là "sáng kiến" của ông và Bộ Công an không? Với ḍng máu độc tài cộng sản ông định ban phát "đặc ân" cho ngàn vạn dân oan của 64 tỉnh thành đổ về Thủ đô Hà Nội để cầu cứu kêu oan như thế này chăng? Cuối cùng toàn dân oan cả nước cũng xin hỏi ông Nguyễn Văn An: Đường đường một Chủ tịch Quốc hội, cho dù thiếu cả Đức, Tài, cũng phải hiểu cái nghị định quái đản, vi hiến, phi pháp đó là vô đạo, không hợp ḷng dân chứ? Sao ông c̣n gợi ư, tiếp tay, bênh vực, bao che cho lũ sâu dân mọt nước này? Cố t́nh đánh lộn trắng - đen: úp, mở "thành một nghị định "bó hẹp" tưởng như một biện pháp bảo đảm trật tự công cộng". Song thực chất là bảo vệ lũ tham nhũng cướp ngày của chính Đảng cộng sản thối nát và nhà nước xă hội chủ nghĩa Việt Nam dối trá, đê hèn này. Xô đẩy dân oan chúng tôi tới bước đường cùng, chết dần, chết ṃn trong bàn tay tội ác của bọn giặc cướp - giết nước và giết dân mà ông là một trong số các kẻ đứng đầu? Ngay cả đến cái tâm, ông cũng không c̣n một chút nào sao. Sống mà thiếu cả đức, tài, tâm, sao xứng với danh hiệu người? Kể cả lũ chó, ngựa, sói, cáo, cũng không thèm chập nhận ông vào hàng ngũ của chúng nó đâu. Về nhận thức, chúng nó xứng đáng được sinh ra hơn ông nhiều. Hăy thử một lần ngắm lại bộ dạng khốn nạn của ông đi? mà xót xa cho chính bà mẹ khổ đau người Việt đă sinh ra một quái thai cộng sản như ông. Nay dân oan cả nước chúng tôi bất b́nh tố cáo trước công luận trong và ngoài nước, kịch liệt phản đối nghị định quái gở này. Nghị định mà Lịch sử Việt Nam 4.000 năm dựng nước, giữ nước chưa từng có, nhằm bóp chết tự do dân chủ, nhân quyền và công lư của người Việt Nam, đặc biệt là dân oan, v́ vậy chúng tôi nhất trí gửi tới 500 đại biểu Quốc hội trong hội nghị lần này (họp từ tháng 10 đến 14-11-2005), yêu cầu chặn đứng bàn tay độc ác của bè lũ lănh đạo phản nước hại dân, nhân danh Đảng lại. Mong sao các vị cùng thấm sâu câu ngạn ngữ của cha ông: Phản dân là chết, sóng to, lũ lớn tràn bờ. Tất cả dân oan 64 tỉnh thành sẽ xiết chặt hàng ngũ, nhất tề đứng lên quyết tử với bọn bạo chúa cướp ngày, quái thai cộng sản này. Xin các báo, đài hải ngoại hăy gióng lên một hồi chuông báo động cho toàn thế giới biết: Người Việt Nam bị mất nhân quyền nghiêm trọng đến mức không thể làm ngơ được nữa. 14 kẻ tội phạm đứng đầu bộ máy Đảng và nhà nước (Trừ Lê Minh Hương đă bị Đảng thịt) cần phải đưa ra xét xử trước vành móng ngựa của Toà án Quốc tế La Hay, để luận tội bọn phản bội dân tộc, phản bội tổ quốc, vong ân bội nghĩa, bám đít Nga xô. Bán đất, bán biển, và gần đây nhất - bán vịnh Cam Ranh cho Trung cộng, ḥng vinh thân ph́ gia, yên bề làm loạn... diệt trừ dân oan. Tội này thù muôn đời muôn kiếp không tha.
Hà
Nội, ngày 4 tháng 11 năm 2005
1.
Phạm thị Anh( mẹ Việt nam Anh hùng) Xă Nhực Tránh, huyện Bến lức,
Tỉnh long An Cùng 900 hộ dân thôn Phú Thượng, quận Tây Hồ, Hà Nội, 560 hộ dân xă Lai Vu (Hải Dương) 100 hộ dân tỉnh Thái B́nh, 200 hộ dân tỉnh Bắc Giang đang có mặt ở khu vực vườn Hoa Lư T'ử Trọng, trước cửa nhà tiếp dân Mai Xuân Thưởng Hà Nội v.v và v.v..
[Trang nhà] [Về MLNQ] [Luật Nhân Quyềnn] [Tài liệu] [Tin nhân quyền] [Diễn đàn] [Tham gia] [Tải xuống] [Liên kết] |