Sơ lược về tình trạng các tù nhân lương tâm, các vị tranh đấu bất bạo động cho nhân quyền tại Việt Nam
Lâm Thu Vân Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam
Trước thềm năm
mới 2005, nhìn lại danh sách các vị hằng hoạt động đòi nhân quyền và
dân chủ cho Việt Nam, chúng ta thấy có những vị đã ra khỏi tù như LS
Lê Chí Quang, ông Phạm Quế Dương và Giáo sư Trần Khuê.
Có những bản án
đã giảm như trường hợp Linh Mục Nguyễn Văn Lý và BS Phạm Hồng Sơn.
Ai cũng biết các
bản án của những vị kể trên đều bất công vì các phiên tòa đều bất
hợp lệ, không xử công khai và các bản cáo trạng đều là những lời vu
khống trái với sự thật. Vì thế, dư luận thế giới, nhất là các cơ
quan bênh vực nhân quyền đã phản đối những vụ án bất công trên. Nhất
là trước sự phản đối của các nước cấp viện kinh tế, Việt Nam đã giảm
các bản án để xoa diệu dư luận quốc tế, hầu được tiếp tục nhận viện
trợ và trao đổi thương mãi với các nước dân chủ trên thế giới.
1 – Luật
Sư Lê Chí Quang từng bị kết án 4 năm tù vì tội
danh«gián điệp», thực ra là vì viết bài trên Internet chỉ trích
chính quyền Hà Nội đã ký nhũng hiệp ước biên giới
nhượng đất và biển cho Trung Quốc. Trước áp lực quốc tế, CSVN đã thả
Lê Chí Quang vào tháng 6, 2004, tức là giảm đi 2 năm thời hạn giam
cầm người yêu nước trẻ vô tội.
2 – GS Trần
Khuê và cựu đại tá Phạm Quế Dương,
đồng sáng lập «Hội Nhân Dân Việt Nam chống tham nhũng», bị bắt vào
tháng 12, 2002 và đã ra khỏi tù vào tháng 7, 2004, sau những phiên
tòa khôi hài vì không thể nêu lên tội danh chính thức nào.
3 – Linh Mục Nguyễn
Văn Lý, bị giam từ tháng 5,2001 và bị kết án 15 năm tù vì đã đòi
quyền tự do tôn giáo cho tín đồ của tất cả các tôn giáo ở Việt Nam.
Trước áp lực quốc tế, LM. Lý đã thấy bản án của mình giảm xuống 10
năm rồi 5 năm mặc dù không có một phiên tòa nào đem LM. Lý ra xử lại.
LM Nguyễn Văn Lý
đã được Hội Ân Xá Quốc Tế (Amnesty International) nhận là tù nhân
lương tâm từ khi LM Lý bị giam cầm lần trước vào năm 1983. Tổ chức
International PEN cũng lên tiếng phản đối việc giam cầm Cha Lý lần
nầy, từ 2001.
Mới đây, ngày 18
tháng 11, năm 2004, 3 hội tại Quebec, Canada đã vinh danh LM Nguyễn
Văn Lý vì LM Lý là một người chỉ dùng ngòi bút của mình để tranh đấu
cho tự do ngôn luận và tự do tín ngưởng. Ba
hội đó là Amnistie Internationale, PEN Quebec và Union des écrivains
et écrivaines québecois.
Trên
đây là những thắng lợi nho nhỏ trong cuộc vận động đòi tự do ngôn
luận cho nhân dân Việt Nam. Tiếc thay, bên cạnh danh sách nầy, chúng
ta thấy danh sách 7 vị bị giam cầm trong các trại lao động khổ sai,
mà tên tuổi đã trở thành quen thuộc đối với các tổ chức nhân quyền
quốc tế. Đó là :
1 –
GS Nguyễn Đình Huy, vẫn tiếp tục bị giam cầm tại
Z 30 A Xuân Lộc, Đồng Nai sau khi tổ chức bất thành buổi Hội thảo về
Phát triển kinh tế và Dân Chủ vào năm 1993.
2 –
BS Nguyễn Đan Quế vừa bị bắt lại
vào tháng 3, 2004 vì đã gửi lên Internet lời phản đối tình trạng
thiếu tự do thông tin tại Việt Nam. Trong quá khứ, BS Quế đã bị giam
cầm 2 lần, tổng cộng 18 năm vì đòi bầu cử tự do và tôn trọng nhân
quyền. BS Quế vừa bị đưa đi trại lao động Yên Định ở Thanh Hóa sau
một phiên tòa bịp bợm kết án ông 30 tháng tù. BS Quế đã mhiều lần từ
chối rời Việt Nam để được tự do, vì ông quyết tâm ở lại trong nước
tiếp tục tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền.
3 –
Linh Mục Nguyễn Văn Lý như chúng ta
biết, mặc dù bản án đã giảm còn 5 năm, nhưng LM Lý
hiện vẫn lao động khổ sai trong trại Ba Sao, Nam Hà.
4 –
BS Phạm Hồng Sơn, người đã từng dịch bài viết từ
tiếng Anh ra tiếng Việt «What is democracy ?» (Dân chủ là gì ?) và
đã viết thư cho Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh đòi dân chủ hóa chính
quyền. Kết quả là Phạm Hồng Sơn bị bắt vào tháng 3, 2002 và bị kết
án 13 năm tù. Trước sự phản đối mạnh mẻ của các nước dân chủ như
Canada, Thụy Sĩ, Anh Quốc, Úc Châu, Tân Tây Lan..., bản án của Phạm
Hồng Sơn đã đổi thành 5 năm tù.Dịp kỷ niệm Quốc tế Nhân Quyền 10
tháng 12 năm 2004, Hội International PEN đã chọn Phạm Hồng Sơn làm
biểu tượng của cuộc đấu tranh cho tự do ngôn luận tại Việt Nam.
5 –
Phóng viên Trần Minh Tâm, tức Nguyễn
Khắc Toàn, nhà tranh đấu chống cường hào ác bá bị kết án 12 năm
tù, hiện bị giam ở trại Ba Sao, tỉnh Nam Hà. Ông đã bị khép tội làm
«gián điệp» vì ông đã tường thuật các cuộc biểu tình của nông dân và
đồng bào các tỉnh miền Nam, miền Trung và miền Bắc để đòi Quốc hội
và Tồng Bí Thư Nông Đức Mạnh giải quyết tình trạng tham nhũng và đối
xử bất công bởi các cán bộ địa phương.
6 –
Nhà báo Nguyễn Vũ Bình bị biệt giam
từ 25 tháng 9, 2002 và kết án 7 năm tù vì ông tham gia hội chống
tham nhũng và đưa đơn xin thành lập đảng Tự Do Dân Chủ. Hiện Nguyễn
Vũ Bình bị biệt giam tại Trại Ba Sao, tỉnh Nam Hà.
7 –
Mục Sư Nguyễn Hồng Quang bị bắt vào
tháng 6, 2004 và bi kết án 3 năm tù ngày 12 tháng 11, 2004 bởi Tòa
Án Nhân Dân Thành Phố Hồ Chí Minh, vì đã có những hoạt động xã hội
và tôn giáo với tư cách là Phó Hội Trưởng Hội Thánh Tin Lành
Mennonite Việt Nam.
Ngoài
danh sách quý vị trên đang bị giam trong tù, chúng ta biết rất nhiều
vị bị quản chế tại gia, tức là không có một chút tự do nào chỉ khác
là họ ăn cơm nhà và sống trong nhà riêng. Họ không được đi khỏi nhà
nếu công an không cho phép, thư từ và điện thoại bị kiểm duyệt.
Không ai được thăm viếng họ hoặc người thăm viếng sẽ bị công an chất
vấn, hăm he. Quý vị bị quản chế 2 năm xong rồi sẽ bị gia hạn thêm 2
năm nữa, cứ thế, tùy theo quyết định của chính quyền địa phương (và
trung ương). Danh sách rất dài, chỉ xin kể vài nhân vật mà ai cũng
biết như Hòa Thượng Thích Huyền Quang, Hòa Thượng Thích Quảng Độ,
ông Lê Quang Liêm, Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ, Thượng Tọa Thích Không
Tánh, nhà đối kháng Hà Sỹ Phu, nhà địa chất học Nguyễn Thanh Giang,
nhà thơ Bùi Minh Quốc, ông Trần Dũng Tiến, Limh Mục Chân Tín và các
tín đồ Công Giáo và Tin Lành gốc người thiểu số ở Tây Nguyên và ở
miền Bắc.
Nhìn
qua tình trạng bi đát của các nhà tranh đấu cho dân chủ và nhân
quyền trong nước, chúng ta thấy thắng lợi không bao nhiêu mà khó
khăn còn nhiều. Đó là vì chủ trương của tập đoàn cầm quyền trong
nước là phải giữ tình trạng độc đảng và chậm tiến về mọi mặt để tiếp
tục độc quyền cai trị, tuy ngoài mặt thì công bố với quốc tế những
chương trình xóa đói giảm nghèo, chống tham nhũng và phát triển kinh
tế để được nhận vào Tổ chức mậu dịch thế giới (WTO) vào năm 2005.
Mặc
dù khó khăn còn nhiều, nhưng có 2 điểm làm chúng ta có quyền lạc
quan. Đó là ý chí muốn dân chủ hóa đất nước đã là chất keo gắn liền
đồng bào hải ngoại và trong nước. Yếu tố thứ 2 là sự quan tâm và ủng
hộ của quốc tế mỗi ngày thêm rõ rệt và đồng bộ, để áp lực lên Việt
Nam hầu giúp dân ta bắt theo kịp trào lưu thế giới, sống trong tự
do. Lạc quan không phải là ngồi không chờ ai ban bố cho dân mình các
quyền tự do, mà lạc quan để tiếp tục tranh đấu cho đến thắng lợi
cuối cùng. 10 tháng 12, 2004.
[Trang nhà] [Về MLNQ] [Luật Nhân Quyềnn] [Tài liệu] [Tin nhân quyền] [Diễn đàn] [Tham gia] [Tải xuống] [Liên kết] |