Chuyện cung đình Hànội: Khi trống đánh xuôi, kèn thổi ngược!
Bùi Tín Paris 10-9-2006
Những tháng của quý 4 năm 2006 này, chính quyền Việt nam như bước vào cuộc thi cuối để dành lấy chiếc bằng WTO. Về mặt tôn trọng tự do tôn giáo, Quốc hội Mỹ cũng sẽ xét việc bỏ hay không chiếc mũ lừa « CPC » xấu xí, chính quyền Việt nam như anh học trò có hạnh kiểm xấu sắp phải ra trước hội đồng kỷ luật. Để cho mọi việc trôi chảy, lẽ ra cung đình Hànội phải rất cố gắng và thận trọng, để được đủ điểm cần thiết, tránh những vấp váp trở ngại. Quả thật họ đã có khá nhiều cố gắng. Vài chục bộ luật đã được thông qua, tuy vẫn còn thiếu. Việc lobby tại Quốc hội Mỹ được thực hiện khá ráo riết. Đã thông qua luật phòng chống tham nhũng và việc áp dụng luật đã bắt đầu. Chủ tịch nước mới Nguyễn Minh Triết và thủ tướng mới Nguyễn Tấn Dũng có những tuyên bố khá hăng hái cùng một số việc làm đáng chú ý theo hướng tích cực. Thế nhưng – đây mới là chuyện cần nói rõ - đang có nhiều biểu hiện « trống đánh xuôi, kèn thổi ngược », và những tiếng kèn ngang ngược inh tai nhức óc đang át đi những tiếng trống đánh xuôi gượng gạo. Việc trả lại tự do cho người tù chính trị chậm trễ, quá ư ít ỏi kiểu nhỏ giọt chỉ có tác dụng ngược. Việc đàn áp rất thô bạo các nhà báo chủ trương ra báo tự do dân chủ và dùng internet đang diễn ra hàng ngày, từ Hànội qua Huế vào Sàigòn, đang làm xôn xao dư luận quốc tế và làm giới báo chí thế giới nổi giận. Việc những nhóm công an xông vào đánh đập nhà báo nữ Trần Khải Thanh Thúy thành thương tích, lấy đi máy tính và hàng trăm tài liệu, bài viết của chị, cũng như đánh đập các thanh niên Lê Trí Tuệ, Nguyễn Ngọc Quang, Du Lam,và Phạm Bá Hải một cách rất du côn hiểm hóc, còn vu cáo các anh buôn ma túy; rồi đấm đá các mục sư Ngô Hoài Nở và Nguyễn Công Chính … chứng tỏ lãnh đạo của Bộ Công an Hànội đã có chỉ thị cho các tổ chức công an cơ sở làm những việc tàn tệ, thất đức, kiểu côn đồ đối với những thanh niên và tín đồ lương thiện. Các ông Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, Lê Hồng Anh…không thể nào không biết về những chuyện tày đình chà đạp thân thể những nam, nữ công dân ưu tú của những nhân viên an ninh có vũ khí và đủ phương tiện đi làm công vụ như thế. Các ông phải biết xấu hổ khi để xảy ra; hay các ông đồng lõa, thậm chí là kẻ ra lệnh ? Đâu rồi, những lời lẽ mỵ dân : « tôn trọng nhân dân », « lễ độ với dân », « chú ý lắng nghe tiếng nói của người dân »? Đâu rồi, những dòng chữ trong bộ luật hình sự : cấm dùng mọi hình thức nhục hình và chửi bới đối với mọi nghi can. Cái chính quyền này có còn thật là một chính quyền có hiến pháp và luật pháp hay không? Tôi vừa trao đổi tình hình trên đây với vài nhà báo Pháp và 2 vị cán bộ cấp đại tá làm việc tại bộ nội vụ (an ninh) Pháp . Họ cho rằng những hành động trên là tuyệt đối không thể chấp nhận ở một nước sắp được hội nhập với thế giới văn minh này ; càng không thể chấp nhận khi đã vào thế kỷ 21. Những kẻ lộng quyền như thế là phạm pháp, phải bị truy tố trước pháp luật, và sau đó phải bị lọai khỏi mọi bộ máy nhà nước .Lãnh đạo ngành an ninh không thể ngồi yên. Viên đại tá an ninh Pháp có ý kiến khá mới mẻ đối với tôi; anh cho rằng nếu ở Pháp, các báo sẽ lên tiếng khẩn cấp và theo dõi đến cùng, cho đến khi sự việc được giải quyết trọn vẹn, nghĩa là những nhân viên công an hung bạo với công dân bị xét xử rõ ràng, theo đúng tội. Thêm nữa – đây mới là điều mới - ở Pháp, tổ chức công đoàn của công an, của cảnh sát và gia đình của hàng vạn công an viên, cảnh sát viên sẽ lên tiếng chất vấn từ bộ trưởng công an đến thủ tướng chính phủ rằng : họ cho con em vào ngành công an và anh chị em tự nguyện tổ chức công đoàn không phải để cho chính phủ biến thành những tên hung bạo tàn ác với dân lành, những kẻ thừa hành mù quáng, mất nhân cách và nhân tính đến vậy. Sau này về gia đình, chúng sẽ là tai họa cho xung quanh. Điều rất kỳ lạ là trong nước có 600 tờ báo các loại mà tất cả đều im re trước những hành động vũ phu diễn ra khắp mọi vùng của công an, dưới cái gậy chỉ huy của đảng ! Mà báo của bộ công an, như tờ An ninh thế giới – thì lại quá bận làm tiền bằng cách khai thác toàn những chuyện giết nhau, lừa nhau, đâm chém, sát phạt nhau, buôn lậu, hút sách, đĩ điếm, dùng bạo lực giật gân nhất nhằm ‘’phục vụ tuổi trẻ ‘’, đến mức các nhà giáo dục trong nước phải cấm con em mình mua và đọc báo công an, vì đó là tờ báo ‘’mất dạy nhất ‘’, góp phần đầu độc cả một thế hế thanh niên theo hướng buông thả, thú tính và bạo lực. Cán bộ lãnh đạo tờ báo này là đại tá Đặng Vương Hưng, lặn mất tăm hơn 4 tháng nay, khi hiện nguyên hình là một tên lưu manh mạt hạng, bịp bợm và dâm ô siêu đẳng, một vụ động trời được bộ công an dấu kỹ. Trong nước không ai làm thì đã có ngoài nước. Tôi rất mừng được tin mạng Đối Thoại - rất được bà con trong nước tìm đọc,- đã công khai yêu cầu bà con trong nước nào bị công an đối xử thô bạo xin hãy thông báo tỷ mỷ cho mạng nội dung sự việc, đia điểm, thời gian, tên tuổi, cấp bậc những kẻ phạm tội để lưu giữ trong hồ sơ nhân quyền. Đây là việc làm cao đẹp, thuận ý dân, thuận thời đại mới. Ngân hàng Thế giới WB vừa ra thông báo cho biết mấy tháng nay Việt nam lại tụt thêm 6 bậc (từ 98 xuống 104) về môi trường đầu tư quốc tế. Thủ tướng Hà lan vừa lên tiếng than phiền rất mạnh mẽ về việc chính quyền Hànội ngang nhiên can thiệp thô bạo vào mối quan hệ giữa ngân hàng VN với ngân hàng AMRO Hàlan, để đòi được đền bù hơn 5 triệu đôla, còn bắt giữ và dọa tù, cho đến tử hình, những nhân viên liên quan. Thật là quá quắt. Còn ai dám bỏ tiền vào đầu tư khi sau nụ cười mời mọc là những hàm răng nhọn hoắt công an trị. Cho nên để đón chào hơn 20 vị nguyên thủ quốc gia cho thượng đỉnh APEC, cung đình Hànội chi hàng trăm triệu đôla cho hội trường, đại lộ, Nhà khách lộng lẫy, xe cộ mới tinh, y phục độc đáo, thực phẩm quý hiếm, giải trí lu bù… Mọi thứ sẽ chỉ là vô duyên, chỉ là công cốc nếu như họ không nhìn thẳng vào sự thật, sửa mình một cách dứt khoát theo hướng dân chủ thật sự, tôn trọng nhân quyền của dân mình, chấm dứt mọi cảnh công an trị, đàn áp thô bạo những chiến sỹ dân chủ quý hiếm, có trí tuệ và tâm huyết, những người đi tiên phong thật sự trong hòa nhập với thế giới văn minh. Khi Việt nam vào WTO và khi Hànội đón Thượng đỉnh APEC, các chiến sỹ dân chủ kiên cường bất khuất phải được đứng ở những vị trí danh dự - dù là chỉ trong tâm tưởng, - cao đẹp xứng đáng nhất. Bởi vì : chỉ theo những chính kiến cao đẹp của họ, việc vào WTO và hòa nhập trong APEC mới trọn vẹn, để đem lai phồn vinh và hạnh phúc thật sự cho toàn đất nước, cho toàn dân ta.
[Trang nhà] [Về MLNQ] [Luật Nhân Quyềnn] [Tài liệu] [Tin nhân quyền] [Diễn đàn] [Tham gia] [Tải xuống] [Liên kết] |