Tố cáo khẩn cấp việc bị cáo nhà báo Vũ Bình bị ngược đãi tại nhà giam Hoả Lò Mới Hoàng Minh Chính, Bào Chữa Viên
Hà Nội, 22-4-2004
"Lương tâm con người lương thiện không cho phép làm ngơ trước các cảnh đàn áp phi pháp, vô lương tâm, phản dân chủ, phi nhân tính trắng trợn đến như vậy. Nhà nhân văn nói : Con người khác con vật ở chỗ không chỉ biết lo chau chuốt cho bộ lông của mình mà còn có tình thương đối với đồng loại. Kẻ nào im lặng trước tội ác là kẻ đồng loã." Dư luận rộng rãi trong nước và quốc tế đều biết bị cáo nhà báo Vũ Bình bị vu cáo là Gián điệp và bị toà án so thẩm Tp Hà Nội ngày 31-12-2003 xử phạt 7 năm tù và 3 năm quản chế. Liền sau đó bị cáo Vũ Bình đã kháng án. Tôi là Bào Chữa Viên hợp pháp của bị cáo Vũ Bình tại phiên toà so thẩm và tại phiên toà phúc thẩm sẽ họp ngày 5/5/2004, khẩn thiết tố cáo việc nhà báo bị cáo Vũ Bình đang bị ngược đãi phi pháp tại nhà giam Hoả Lò Mới như sau. Theo đúng Bộ Luật Tố tụng hình sự, Điều 9 quy định :“Không ai bị coi là có tội khi chưa có bản án kết tội của Toà án đã có hiệu lực pháp luật".Từ Điều luật này cần phi hiểu rõ 2 yếu tố co bản như sau: 1/ Bản án của Toà So thẩm chưa có hiệu lực phâp luật vì bị cáo chống án, thì còn phải chờ Toà án Phúc thẩm tối cao xét xử – như trong trường hợp bị cáo nhà báo Vũ Bình đã kháng án và đang chờ ra Toà Phúc thẩm tối cao sẽ họp ngày 5/5/2004. 2/ Như vậy, theo đúng Điều 9 Bộ luật tố tụng hình sự, bị cáo Vũ Bình vẫn là người vô tội khi chưa có bản án có hiệu lực pháp luật. Do đó, ông Vũ Bình đáng lý được hưởng mọi quyền của công dân như : được phép nhận sách báo của gia đình, được nhận tiền gia đình gửi để mua thực phẩm, được phép gặp vợ con họ hàng bạn hữu, được nhận những vật dụng tối thiểu cho sự sống, v.v... của gia đình gửi tới nhà giam – chỉ trừ mỗi điều là không được rời khỏi noi giam giữ. Nhưng tất cả các quyền hợp pháp như kể trên, ông Vũ Bình bị co quan CA và Ban lãnh đạo trại giam Hoả Lò Mới (là noi đang giam giữ ông Vũ Bình) tước bỏ hoàn toàn mà lại giam giữ hành xử với bị cáo chính trị Vũ Bình theo chế độ tù nhân hình sự trọng án. Như vậy rõ ràng đây là một sự vi phạm trắng trợn luật pháp nhà nước và là một hình phạt phi pháp, giã man đối với bị cáo nhà báo Vũ Bình đang vẫn là người vô tội theo đúng luật pháp và đang chờ phiên toà Phúc thẩm tối cao. Cần dẫn chứng thêm rằng, theo Tuyên Ngôn Thế Giới Về Nhân Quyền (LHQ), điều 11-1/ Quy định : “Mọi người bị buộc tội có hành vi phạm tội được coi là vô tội cho đến khi sự phạm tội của người đó được xác định một cách hợp pháp trong một vụ xét xử công khai, trong đó có những sự bảo đảm cần thiết cho việc bào chữa của người đó”. Công ước Quốc tế về các Quyền Chính trị và Dân sự (Việt Nam gia nhập 24-9-1982 ), Điều 14-2/ Quy định : “ Người bị buộc là phạm một tội hình sự có quyền được coi là vô tội cho tới khi tội của người đó được chứng minh theo pháp luật”. Nhất là Hiến pháp Việt Nam điều 72 cũng ghi rõ : "Không ai bị coi là có tội và phải chịu hình phạt khi chưa có bản án kết tội của Toà án đã có hiệu lực pháp luật". Tuy nhiên các co quan CA, Viện kiểm sát và Trại giam chẳng cần đếm xỉa tới các luật pháp trong nước và quốc tế đó, họ tuỳ tiện hành xử tồi tệ, hoàn toàn trái pháp luật với bị cáo chính trị Vũ Bình chưa thành án. Tôi đã tìm hiểu về tình hình giam cầm bị cáo nhà báo Vũ Bình qua việc hỏi chuyện bà Bùi Thị Kim Ngân vợ nhà báo Vũ Bình và bằng con đường điều tra riêng, tôi được biết tình cảnh bi thảm như sau. Ông Vũ Bình, nhà hoạt động chính trị trẻ tuổi tiếng tăm trong nưoc và quốc tế, bị giam tại nhà tù Hoả Lò Mới tại Cầu Diễn, là noi giam giữ những tù nhân phạm các tội hình sự trọng án như cướp đoạt tài sản Nhà nước, cướp bóc giết người, buôn bán ma tuý, và các trọng tội khác. Nhà báo Vũ Bình bị giam cùng 2 tù nhân hình sự trọng án nhằm để theo dõi nghặt nghèo nhất cử nhất động của Ông. Nếu như ở nhà giam B 14, bị cáo khác được nhận tiền của gia đình để mua những thứ mình cần, được phép gia đình tới thăm vài lần trong tháng, được nhận các thức ăn uống do gia đình mang tới, và những người thân vào thăm bị cáo được trực tiếp ngồi với nhau chuyện trò trong vòng một giờ, thì ở nhà giam Hoả Lò Mới bị cáo Vũ Bình bị tước bỏ không được hưởng những điều như vậy, và hiện đang trong tình cảnh đối xử tồi tệ nhất như sau. Mỗi tháng bà Buì Thị Kim Ngân chỉ được phép tới thăm chồng nhà báo Vũ Bình một lần. Khi thăm vợ chồng không được trực tiếp ngồi chuyện trò, mà phải nói qua fôn cách xa nhau bởi hai bức tường bằng kính giầy, chỉ được nhìn thấy nhau thôi. Mỗi lần như vậy có tới 15 người của các gia đình phạm nhân khác cùng vào thăm một lượt tại vòng tròn một nhà kính và chỉ được nói chuyện qua fôn chừng 15 phút. Sự cách ly bằng tường kính là đòn đánh độc ác vào tình cảm và lòng tự trọng con người. Gia đình không được phép mang từ nhà tới gửi bất kỳ thức ăn đồ uống gì, mà nhất thiết đều phải mua ngay tại cửa hàng của nhà giam. Các thức ăn đồ uống mua tại nhà giam đó chỉ được phép đựng vào túi nylon chứ không được đựng bằng bát đĩa chai nhựa, vì vậy rất khó giữ và dễ bị thiu hỏng, chỉ dùng nội nhật hai ngày là cùng. Bị cáo Vũ Bình lại không được phép nhận tiền cuả gia đình gửi nên suốt tháng chỉ trông vào hai bữa com tù gồm có vài gắp rau luộc chấm nước muối và com hai bát. Sống giam hãm thiếu thốn trăm bề, khổ cực tách biệt với thế giới bên ngoài như vậy suốt tháng suốt năm, như giam trong nhà mồ thì con người không khỏi đâm ốm đau bệnh tật, mụ mẫm, mất trí, thậm chí đâm phát điên như các nhà y học-tâm sinh lý học trên thế giới nhận xét. Có lần CA Viên nói thẳng với bà Bùi Thị Kim Ngân rằng " Bị cáo Vũ Bình vì bướng bỉnh nên không được gặp vợ con”- từ “bướng bỉnh” đồng nghĩa với “không chịu nhận các tội lỗi do Viện kiểm sát áp đặt”. Tôi xin chi nêu vài dẫn chứng so sánh với vài loại nhà tù khác trên thế giới để thấy tính nhân đạo của nhà tù dưới chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam như thế nào. Tại nước Đức Quốc Xã trong Thế chiến II, phát xít Hitle trong khi phải đưong đầu với quân Đồng minh, thì trong nước phải đối phó với cuộc phản chiến chống đối phá hoại của Đảng CS Đức. Bàn tay sắt Hítle cho lập các nhà tù kiên cố khắc nghiệt giam giữ các đảng viên CS chống đối. Quyển sách nhan đề “ Hồi ký của Bà vợ lãnh tụ Đảng CS Đức Ernest Tallman và các chiến hữu ” xuất bản năm 1953 bởi NXBCTQG ở Đông Đức dầy 500 trang khổ lớn, tiếng Đức kể lại cuộc sống của các chiến sĩ CS Đức tại nhà tù phát xít Đức. Tôi xin tóm lược vài điều : "Trong thế chiến 1941-1945, Hitle giam giữ lãnh tụ CS Đức E.Tallmam và các cán bộ CS Đức quan trọng tại một nhà tù cao tầng kiên cố canh giữ cực kỳ cẩn mật. Nhà tù này có một bệnh viện gồm 4 khoa như các khoa: nội, răng hàm mặt, thần kinh, X quang. Mỗi tuần các tù nhân chưa thành án hoặc đã có án đều được khai bệnh và đi khám bệnh 2 lần mỗi tuần, đứng xếp hàng trước phòng khám vào lần lượt. Chúng tôi tù nhân CS lợi dụng lúc đó để thông tin cho nhau về mọi tình hình trong nước và quốc tế. Đc Tallman cũng lợi dụng những dịp đó khai bệnh tới đứng cùng chúng tôi và nhất là những lần vào nhà tắm công cộng tại nhà tù này, mỗi tuần được tắm một lần, cứ 10-15 người vào một phòng tắm trong 30 phút tắm đồng thời lợi dụng thông tin cho nhau. Nhà tù này có một thư viện, các tù nhân được phép mượn sách báo xem, chỉ được mượn sách báo ấn hành trong nước khá đủ các loại, nhưng không được phép mượn sách báo ấn hành ở nước ngoài. Mỗi tuần tù nhân được đi dạo dưới sân rộng 2 lần, mỗi lần 15 phút. v.v...” Còn các đảng viên CS và các các cán bộ đảng loại thấp thì bị giam giữ cả ngàn người tại từng "Trại tập trung" trong mỗi khu đất rộng chừng vài hecta có giây thép gai bao quanh. Các tù nhân này được giao làm các loại công việc chân tay và được tự quản. “ Chúng tôi được mang nhạc cụ vào trại chi trong giờ rỗi rãi, thậm chí chúng tôi còn lập cả một đội kèn tây gồm cả chục nhạc công và cả trompettes." Khoảng cuối năm 1943 thì E.Tallman bị thủ tiêu theo lệnh của Hitle. "Được tin này đội kèn tây chúng tôi báo cho toàn Trại biết và cử một bài nhạc truy điệu Đc E.Tallman và cả Trại đứng nghiêm một phủt mặc niệm." Tôi trích dù chỉ vài thông tin như vậy để thấy rằng ngay đối với kẻ thù không đội trời chung là các đảng viên CS Đức thì phát xít Hitle vẫn có một chính sách đối xử nhẹ nhàng vì cùng một dòng máu, một cội nguồn, chứ không dại dột, táng tận lưng tâm “ đào tận gốc, trốc tận rễ", chu di tam tộc, diệt kỳ hết như kiểu Chuyên Chính vô sản trừng trị những đảng viên bất đồng quan điểm. Tôi xin dẫn chứng một thí dụ nữa để ta suy ngẫm. Tại Cuba, ngày 10-3-1952 Thượng Nghị sĩ Phun-gien-xio Batixta làm cuộc đảo chính cướp chính quyền, lật đổ Tổng thống Carlôt Prio, bắt đầu một trang sử tàn bạo nhất tại hòn đảo Cuba. Ngày 26-7-1953 Luật sư Phiden Caxtrô dẫn đầu 125 du kích quân tấn công trại lính Môncada, chiến đấu ác liệt và bị thất bại. Phiden Caxtro cùng vài chục chiến hữu bị bắt sống và giam tập trung tại một một nhà tù được canh giữ cực kỳ cẩn mật. Các trí thức và học sinh sinh viên có tư tưởng tiến bộ kéo nhau tới nhà tù đòi được vào thăm những du kích quân cùng Ls Phiden Caxtrô. Sau nhiều lần đòi hỏi các nhà trí thức và sinh viên học sinh được phép vào thăm. Trích sách nhan đề “ Nhà tù là trường học " của NXBST-HN-1983, kể về cuộc sống của P.Caxtro và các chiến hữu trong nhà tù dưới thời độc tài chuyên chế của bạo chúa Batixta. “ Có từng đoàn trí thức cấp tiến và sinh viên dân chủ xin phép được vào thăm, họ mang vào rất nhiều sách báo đủ các loại và các thứ tiếng, và đề nghị cần những loại gì họ sẽ cung cấp đầy đủ. Họ còn mang vào tặng nhiều hoa quả và các bánh trái, các thức ăn đồ uông, dù từ chối mấy họ cũng cứ để lại. Rồi một hôm họ khuân vào nhà tù một cái tủ lạnh to đùng để bảo quản thức ăn và hoa quả được lâu. Các thân nhân ruột thịt, họ hàng bạn hữu của các tù nhân này dù họ chưa ra toà xét xử vẫn được vào thăm tự do và tha hồ mang vào mọi thứ. Vì vậy đời sống vật chất của các tù nhân này được thoả mãn đầy đủ. P.Caxtro tổ chức học tập văn hoá và khoa học cho các chiến hữu ngay trong nhà tù theo thời khắc biểu nhất định. Ngoài giờ học thì tập thể thao, đánh bóng bàn, bóng truyền, v.v... Riêng P.Caxtro thì được ăn chế độ đặc biệt như : bữa sáng một tách cafe và một điếu xì gà, bữa trưa một đĩa mì ống ý, một miếng bít tết, một tách cafe và một điếu xì gà. Bữa tối cũng được dọn ăn như bữa trưa. Những cuộc gặp các trí thức cấp tiến và các sinh viên vào nhà tù thăm hỏi, P.Caxtro và các chiến hữu được tự do đàm đạo, trao đổi tranh luận với mọi người thoải mái không hề có sự can thiệp, nhắc nhở gì từ ban cai quản nhà tù. Cả năm trời sống trong nhà tù tự do như vậy nên P.Caxtro có thời gian và điều kiện vật chất, tinh thần và tư liệu được cung cấp từ mọi phía để viết bài tự bào chữa tối ưu. Bài Bào chữa của Phiden Caxtro cả về hình thức, nội dung, lời văn và khẩu khí thực chất là một Bản Cáo Trạng dài 126 trang lên án công khai quyết liệt với những lời lẽ mạt sát trực diện đập vào mặt Batixta và chế độ chính trị đưong thời mà cả các quan toà vẫn lặng yên ngồi nghe không hề ngăn trở. Tôi xin trích đôi đoạn:
“ Thưa các ông
thẩm phán, Câu truyện kể trên đòi hỏi một sự giải thích – tại sao có thể có một phiên toà dân chủ nhường vậy dưới một chế độ độc tài chuyên chế ? Chỉ vì Batixta ranh ma cáo già hiểu rằng phải dùng hình thái toà án dân chủ tư sản Âu-Mỹ mới chứng minh được các tội lỗi kết án là công minh, công khai, dân chủ không hề lén lút áp đặt. Còn các phiên toà xét xử ở nước ta thì không giám công khai, lén lút, sợ công luận như gioi sợ ánh sáng mặt trời. Các vụ xử các nhà Dân chủ thời gian qua đã là minh chứng hùng hồn về điều đó rồi. Xét đến tình hình giam giữ các tù nhân chính trị có án cũng như các bị cáo chính trị đang bị giam cầm tại nhà tù nước nhà mà đem đối chiếu với hai cảnh nhà tù vừa kể trên thì đủ thấy thật đáng xấu hổ và đau lòng xiết bao. Nhà tù XHCN Việt Nam giam cầm những nhà trí thức trể ưu tú nổi tiếng trong nước và quốc tế như Nhà báo Vũ Bình, Bs-Thạc sỹ Phạm Hồng Son, Luật sư Lê Chí Quang, Nhà giáo CCB Nguyễn Khắc Toàn, và các nhà trí thức CMLT tiếng tăm trong nước và trên quốc tế như Đại tá-nhà báo Phạm Quế Dưong, Gs-nhà nghiên cứu Trần Khuê, Bs Nguyễn Đan Quế, Gs Nguyễn Đình Huy, v.v... trong tình cảnh nhà tù vô cùng khốc liệt. Đại tá Phạm Quế Dưong bị giam đằng đẵng 15 tháng giời, phải hoãn xét xử đã 5 lần rồi, Ông bị nhiều bệnh mãn tính, kể cả bệnh tim mạch nặng, đã hai lần bị ngất trong trong nhà tù vì bệnh tim quá tải. Thứ bảy vừa rồi 17-4-2004 bà Đỗ Thị Cư vợ ông được vào thăm thấy Ông bị gầy hẳn và xanh xao, xút cân trông thấy. Ông vừa nhận được bản cáo trạng bị sửa đổi tới lần thư 3, trong đó có nhiều điều Viện KS bổ sung vào nhiều điều sai trái, phi pháp hon bản trước làm Ông rất phẫn nộ. Ông lại không có giấy bút để ghi các điều cần phản bác Cáo trạng. Tình trạng Ông Quế Dưong rất đáng lo ngại. Tình hình sức khoẻ của Ls Lê Chí Quang ngày càng xa xút, gầy rộc xanh xao, lẳng khẳng không chắc có sống nổi tới ngày về không vì bệnh viêm thận nặng không thuốc men kịp thời, sống trong cảnh dồn ép tâm lý tại noi rừng thiêng nước độc. Nhà tù Ba Sao là noi để giam tù nhân trọng án nguy hiểm và cũng để giam những tù nhân bị phạt từ các nhà tù khác chuyển tới. Nhà giáo CCB Nguyễn Khẵc Toàn cũng bị giam tại nhà tù Ba Sao cùng với Ls Lê Chí Quang, nhưng bị tách đưa đi biệt giam 3 tháng và bị cùm chân vào cùm sắt gộc chỉ vì tội lỗi là thấy những tù nhân người Thượng- khoảng chừng 50 người cùng bị giam cầm- thấy họ quá nghèo khổ mà vì ăn đói phải mua thêm mì ăn liền ăn cho đỡ đói nhưng nhà tù lại bán với giá đắt gấp 30-40 % so với giá bên ngoài. Ông Khắc Toàn động lòng trắc ẩn liền nói mồm với lãnh đạo nhà tù xin đề nghị nhà tù bán bớt nhẹ giá cho những người tù Thượng kia. Thế là lập tức ông Khắc Toàn bị bắt đưa đi biệt giam 3 tháng xà lim và bị cùm chân. Con người không được phép có tình người là điều Nhà giáo Kắc Toàn chưa hề được biết trong cuộc đời nên phải trả giá đắt. Nhà giáo Khắc Toàn còn có thêm một trọng tội nữa là suốt hai phiên toà so thẩm và phúc thẩm lại " ngoan cố " kiên quyết hùng hồn với đầy đủ chứng cứ pháp lý vững vàng phản bác các lời buộc tội của các quan toà làm cho Hội đồng Xét xử đâm lúng túng như gà mắc tóc. Đã thế vào nhà tù vẫn kiên quyết khẳng định là mình vô tội bị oan khiên. Như vậy là dù bị Toà xử tội oan thì vào tù rồi cứ phải khen là Toà sáng suốt xử đúng tội thì mới được coi là chịu cải tạo. Than ôi Công lý XHCN !!! Gs Trần Khuê bị giam từ 28-12-2002 tới nay đã hon 15 tháng trời. Vào tháng cuối năm 2003 gia đình còn được vào thăm, nhưng từ ngày 28 tết Gíap Thân, tức từ ngày 19 tháng 1 năm 2004 trở đi gia đình ông Trần Khuê không được vào thăm hỏi gì cả vì CA tuyên bố rằng bị cáo Trần Khuê " bướng bỉnh, không chịu nhận bất kỳ tội lỗi gì cả !" cho nên bị phạt không cho gia đình tới thăm. Như vậy thật rõ ràng nhà giam là trợ thủ đắc lực nhất cho Viện KS và Toà án áp đặt các bị cáo phải nhận tội khống trước khi đưa ra xét sử trước toà án. Điều đó cũng giống hệt như Ban Tư tưởng Văn hoá Trung ưong đã công bố Bản Cáo Trạng do Ban TTVHTW thảo sẵn khép " tội là Gían điệp theo điều 80 Bộ Luật hình sự ” đối với các bị cáo Trần Khuê và Phạm Quế Dưong được đăng tải trên Tạp chí tháng 2-2003 của Ban TT-VH Trung ưong đầy hai trang 20-21 khổ lớn dưới đầu đề “THÔNG BáO về những hoạt động vi phạm pháp luật của Phạm Quế Dưong và Trần Khuê ". Chẳng cần đợi phiên toà xét xử, cách làm việc như vậy là thuộc tính thường nhật của Ban TTVHTW theo đường lối lãnh đạo Tư tưởng và Chính trị đối với các co quan thông tấn báo chí và nay vưon sang lãnh đạo cả bên pháp chế Toà án Nhà nước. Từ đó thấy rằng lâu nay dư luận trong nước và quốc tế đều nhận xét chính xác rằng "Toà án CHXHCNVN xét xử các vụ án chính trị chỉ là thủ thuật để hợp pháp hoá các bản án đã được quyết định từ trước phiên toà rồi ". Trước tình hình pháp chế Nhà nước như vậy thì những án oan sai của các phiên toà xử các nhà Dân Chủ cũng như với các tôn giáo và sắc tộc là điều cầm chắc. Các án oan sai đối với các nhà Dân Chủ bị toà vu cáo là Gían điệp như với Bs Phạm Hồng Son, Nhà giáo Nguyễn Khắc Toàn, Nhà báo Vũ Bình, và các án tù hoàn toàn vô căn cứ, trái pháp luật đối với Ls Lê Chí Quang, nhà CMLT- CCB Trần Dũng Tiến. Các vụ truy chụp là Gían điệp sắp đưa ra xử đối với các nhà Dân Chủ như Đại tá-nhà báo Phạm Quế Dưong, Gs-nhà nghiên cứu Hán nôm Trần Khuê, Bs Nguyễn Đan Quế, Nhà báo Nguyến Vũ Bình (xử Phúc thẩm). Tất cả các vụ áp đặt phi pháp, trái đạo lý nhân văn, khép tội lấy được như trên đang làm nhức nhối tất cả những ai có lưong tri trong sáng trong nước, đồng bào hải ngoại cũng như mọi người lưong thiện trên thế giới. Dư luận trong nước rất cảm kích trước những bản Tuyên bố của các Chính phủ và các Quốc hội các nước Hoa kỳ, EU, Đức, Bắc Âu, v.v... và của các Tổ chức Nhân quyền, Dân chủ, các Tổ Chức Phi Chính Phủ (NGO), và các Vị nhân danh cá nhân yêu chuộng Nhân quyền, Tư do Dân chủ đã lên tiếng mạnh mẽ phê phán Toà án, Chính quyền Việt Nam vi phạm thô bạo Nhân quyền, tự do tôn giáo và sắc tộc, vi phạm các điều luật co bản của Hiến chưong LHQ, Tuyên Ngôn Thế Giới Về Nhân Quyền (LHQ), Công ước quốt tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị (Việt Nam gia nhập ngày 24-9-1982) và các ký kết với các Nhà nước về Nhân quyền mà Việt Nam đều vi phạm. Đã nhiều tháng năm các tù nhân lưng tâm vô tội đang phải hy sinh cuộc đời vô giá trong nhà tù khốc liệt; các nhà Dân Chủ bị cáo, áp đặt là Gían Điệp, đang bị hành hạ thân thể, tình cảm và tinh thần trong nhà giam đợi ngày ra Toà. Các bà vợ và các con tho cùng các người thân ruột thịt của các nhà Dân Chủ đó đều quên ăn quên ngủ lo ngày đêm dành lại cuộc sống tự do cho người thân oan khuất. Lưong tâm con người lưong thiện không cho phép làm ngo trước các cảnh đàn áp phi pháp, vô lưong tâm, phản dân chủ, phi nhân tính trắng trợn đến như vậy. Nhà nhân văn nói : Con người khác con vật ở chỗ không chỉ biết lo chau chuốt cho bộ lông của mình mà còn có tình thưong đối với đồng loại. Kẻ nào im lặng trước tội ác là kẻ đồng loã. Phải trả tự do vô điều kiện cho tất cả các nhà Dân chủ trẻ tuổi tài năng ưu tú : Nhà báo Vũ Bình, Bs-Thạc sỹ Phạm Hồng Son, Ls Lê Chí Quang, Nhà giáo Nguyễn Khắc Toàn, và các nhà Dân Chủ lão thành, chân chính đáng kính : Đại tá-nhà báo Phạm Quế Dưong, Gs-nhà văn Trần Khuê, Bs Nguyễn Đan Quế, Gs Nguyễn Đình Huy và tất cả các nhà Dân Chủ và Chức sắc tôn giáo đang bị quản chế dưới mọi hình thức. Phải cải thiện ngay chế độ nhà tù theo Các Nguyên tắc Nhân bản đã được LHQ và Các Công ước Quốc tế quy định mà Việt Nam đã tham gia ký kết và phải được kiểm chứng bởi Uỷ ban Nhân quyền LHQ. Đó là những yêu cầu chính đáng, hợp pháp, khẩn cấp của đông đảo dư luận trong nước, Việt kiều hải ngoại và các Tổ chức Nhân quyền Dân chủ trên thế giới. Với tư cách Bào Chữa Viên hợp pháp của bị cáo Nhà báo Vũ Bình đang bị giam cầm và đối xử phi pháp, tàn bạo, tôi yêu cầu Viện Kiểm sát, CA và Ban quản trị nhà tù Hoả Lò Mới phải tôn trọng Điều 72 –Hiến pháp, và Điều 9 –Bộ Luật tố tụng hình sự đã quy định rõ ràng "Không ai bị coi là có tội và phải chịu hình phạt khi chưa có bản án kết tội của Toà án đã có hiệu lực pháp luật."
Hoàng Minh
Chính Nơi nhận:
- Các cấp lãnh
đạo Đảng-Nhà nước
[Trang nhà] [Về MLNQ] [Luật Nhân Quyềnn] [Tài liệu] [Tin nhân quyền] [Diễn đàn] [Tham gia] [Tải xuống] [Liên kết] |